Tôi đã từng nghĩ mình là người hạnh phúc nhất khi gặp Anh. Bởi một suy nghĩ quá đơn giản về cuộc sống gia đình là chỉ biết yêu thương chăm lo chồng con, làm việc vì chồng và con cái. Thế nhưng tôi đã nhầm!
Một cuộc hôn nhân với suy nghĩ đơn giản của một cô bé lúc mới tuổi đôi mươi nên tôi không nghĩ nhiều. Tôi đã từng yêu Anh, yêu hết lòng dù tôi vẫn còn một số khuyết điểm mà tôi nghĩ những khuyết điểm đó lại thuộc về cá tính của mỗi người chỉ cần biết điều chỉnh sao cho phù hợp là được. Nhưng cho dù tôi có cố gắng bao nhiêu nữa thi cũng không giữ được khoảng trời riêng cho mình. Và thế rồi tôi đã chọn cho mình một lối thoát là ra đi.
Người thì bảo tôi dại, người thì bảo tôi bỏ Anh vì A thất cơ lỡ vận trong công việc nhưng chỉ tôi mới hiểu được chính mình và cuộc sống của mình mà thôi. Tôi đã tự quyết định cuộc đời của mình nên tôi không có gì nuối tiếc. Tôi không còn trách Anh nữa và xem đó là do duyên phận giữa chúng tôi đến đó đã hết, tôi chỉ tiếc rằng Anh đã đánh mất sự thương yêu và tin tưởng của đứa con gái xinh xắn và học giỏi mà nó là sự đúc kết của một tình yêu đẹp. Nó quên hẳn hình bóng của người ba và không còn muốn nhắc đến. Tôi thương con đến cháy lòng với bao đêm suy nghĩ: "Càng như thế này lại càng phải nuôi con thành một người thành đạt và có vị trí trong xã hội, bởi chỉ có người có hiểu biết mới biết mình nên làm gì cho đúng". Nó cũng là một đứa con sớm biết và nhạy cảm trong mọi điều, thương mẹ chịu khó học hành và giúp đỡ mẹ. Dường như nó giống tôi bới cái tính quá thẳng thắn và nghiêm túc trong cuộc sống.
Cuộc sống với bao lo toan và chăm lo cho cô con gái, tôi không còn nghĩ cho riêng mình. Tôi lao vào công việc, lấy niềm vui từ công việc và bên con lặng lẽ. Con gái tôi thường nói: "Chỉ cần mẹ tìm được người thương yêu mẹ hết lòng, sống với mẹ và không bỏ mẹ là con bằng lòng", suy nghĩ ngây thơ của đứa trẻ mới lên tám lên mười của con làm tôi suy nghĩ và thương con nhiều hơn. ...
Người ta nói:" Hạnh phúc là khi ta có việc gì đó để làm, người nào đó để thương yêu và điều gì đó để hy vọng.". Điều đó có đúng không nhưng với tôi, tôi lại nghĩ không ai có thể đưa ra khái niệm hay hiểu chính xác về hai từ "Hạnh phúc".
Với tôi lúc này, tôi thấy mình đang hạnh phúc vì có cô con gái ngoan học giỏi, thương mẹ và một công việc ổn định mà tôi đã làm đang làm và mãi gắn bó nó với một niềm đam mê lớn.
Mong rằng cuộc sống sẽ may mắn đến với tôi hơn sau những lần vấp ngã của cuộc đời bởi giờ tôi đã hiểu" Cuộc sống không đơn giản như mình nghĩ " ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét